Isra’-Mi’raaj là chuyến dạ hành và thăng thiên của Thiên Sứ Muhammad.
Người đã di hành từ Masjid Al-Haram của Makkah đến Masjid Al-Aqsa (thuộc
đền Maqdis – Jerusalem, Palestine) rồi đi lên trời, sau đó quay trở lại Masjid
Al-Haram chỉ trong một đêm duy nhất. Đây là sự kiện trọng đại mang tinh thần,
tâm linh và đức tin của Islam và là một phép màu chứng minh quyền năng vô song
của Allah, Thượng Đế của vũ trụ và vạn vật.
Đối với Isra’ (chuyến dạ hành), Allah đã nhắc đến sự việc này trong Qur’an khi Ngài phán:
{Quang
vinh và trong sạch thay Đấng đã đưa
Người Bề Tôi của Ngài (Thiên Sứ Muhammad)
du hành trong đêm từ Masjid Al-Haram (tại Makkah) đến
Masjid Al-Aqsa (tại Jerusalem), một
vùng đất mà TA (Allah)
đã ban phúc, mục đích để TAphô
bày cho Y thấy những Dấu
Hiệu của TA. Quả thật Ngài là Ðấng Hằng
Nghe, Đấng Hằng Thấy.}(Chương
17 – Al-Isra, câu 1).
Còn đối với Mi’raaj (cuộc thăng thiên lên các tầng trời), Allah đã ám chỉ trong chương 53 – Annajm từ câu 7 đến câu 8:
{(Jibril)
xuất hiện trên phần cao nhất của chân trời, rồi y tiến đến gần, y ở xa bằng khoảng
cách của hai cây cung hoặc gần hơn. Bằng cách đó, (Allah) đã mặc khải cho người
bề tôi của Ngàinhững gì Ngài muốn mặc khải. Tấm lòng của (Muhammad) không gian
dối về những gì Y nhìn thấy. Lẽ nào các ngươi muốn tranh luận với Y về những gì
Y nhìn thấy ư?! Quả thật,Y đã thấy (Jibril) vào lúc giáng trần lần thứ hai.Gần
cây Sidrah Muntaha (cây táo trên đỉnh của tầng trời thứ bảy). Gần cây đó là
Thiêng Đàng cư ngụ. Cây Sidrah được bao phủ bởi những gì được (Allah) cho bao
phủ. Mắt nhìn không quay sang cũng không vượt quá tầm mức giới hạn. Quả thật,
(Muhammad) đã nhìn thấy các dấu hiệu vĩ đại của Thượng Đế của Y.}(Chương
53 – Annajm, câu 7 – 18).
Nói về ngày tháng diễn ra sự kiện Isra’-Mi’raaj, thực sự không có thông tin cụ thể nào từ Qur’an cũng như trong Sunnah của Thiên Sứ Muhammad.
Vì vậy, giới học giả Islam đã có những luồng quan điểm khác nhau về năm
diễn ra sự kiện này. Một số học giả nói rằng sự kiện Isra’-Mi’raaj xảy ra vào một
năm trước cuộc Hijrah của Thiên Sứ, một số thì nói rằng nó xảy ra trước cuộc
Hijrah 5 năm, và một số khác thì cho rằng nó xảy ra một tháng trước cuộc
Hijrah.
Riêng về ngày tháng cho sự kiện này, giới học giả cũng có nhiều luồng quan điểm.
Có luồng quan điểm cho rằng nó nhằm vào ngày 27 tháng
Rajab, có luồng quan điểm khẳng định nhằm vào tháng Rabi’ Al-Auwal, có luồng
quan điểm cho là nhằm vào tháng Ramadan và cũng có luồng quan điểm rằng nó nhằm
vào tháng Zdul-Qa’dah hoặc tháng Muharram.
Tuy nhiên, luồng quan điểm về mốc thời gian của sự kiện Isra’-Mi’raaj được cho là phù hợp nhất, đó là nó diễn ra vào một năm trước cuộc Hijrah của Thiên Sứ (tức vào năm thứ 13 sau khi Thiên Sứ của Allah nhận Sứ Mạng Nabi), nhằm vào tháng Rabi’ Al-Auwal (tức tháng 3 theo niên lịch Hijri).
Bởi lẽ trước đó đã
xảy ra liên tiếp nhiều chuyện đau buồn cho Thiên Sứ.
Đầu tiên là sự qua đời của ông Abu Talib, bác của Thiên Sứ,
người bác đã rất đỗi yêu thương Thiên Sứ và hết lòng bảo vệ Người trước sự chống
đối của các lãnh đạo Quraish trong suốt thời gian khởi đầu của việc truyền bá
tôn giáo Islam.
Tiếp theo vài tháng sau đó là sự ra đi của bà Khadijah, vợ
của Người. Như đã biết, Thiên Sứ Muhammad rất yêu thương bà Khadijah vì bà là
người vợ hiền đức, người vợ đã dành hết tình yêu cho Người, người vợ đã sinh
cho Người những đứa con và đã hy sinh toàn bộ gia tài để ủng hộ Người trong việc
truyền bá tôn giáo Islam. Thiên Sứ Muhammad thường nhắc đến bà với những lời: “Nàng
đã có đức tin nơi Ta trong lúc mọi người phủ nhận Ta, nàng đã tin lời nói của
Ta trong lúc mọi người đều cho rằng Ta nói dối, nàng đã chia sẻ và ủng hộ tiền
bạc cho Ta trong khi mọi người cố ngăn cấm Ta, Allah đã ban con cái cho Ta từ
nàng và cấm điều đó từ những người vợ khác.”
Sau đó, Thiên Sứ đã đến Ta-if, một thành phố cách Makkah
khoảng hơn kém 100 cây số, để truyền bá Islam, hy vọng dân ở đây sẽ đón nhận lời
mời gọi của Người bởi vì dân Makkah đã không còn hy vọng nữa. Tuy nhiên, cuộc
kêu gọi dân chúng của Ta-if không những không như mong đợi, trái lại, Người còn
bị xúc phạm, bị xua đuổi và bị ném đá làm cổ và đôi chân của Người chảy máu.
Nỗi buồn mất đi người bác kính yêu chưa được nguôi ngoai
thì nỗi đau mất người vợ yêu thương lại tiếp tục, bên cạnh đó, việc rao truyền
tôn giáo Islam gặp nhiều khó khăn do sự chống đối kịch liệt của các lãnh đạo
Quraish cũng như việc thất bại đầy khổ nhục trong chuyến đi Ta-if, đã khiến
Thiên Sứ của Allah trở nên chán nản và đau buồn gần như muốn bỏ cuộc.
Trước tình hình đó, Allah rủ lòng thương xót người bề tôi
của Ngài nên đã ban cho Thiên Sứ Muhammad một chuyến đi Isra’-Miraajđể Người
nhìn thấy cấu Dấc Hiệu của Ngài nhằm củng cố đức tin và tinh thần của Người và
để khẳng định sứ mạng của Người là sự thật, đồng thời Ngài muốn thể hiện quyền
năng của Ngài cũng như muốn thử thách đức tin của một số người.
Câu chuyện về chuyến dạ hành và thăng thiên
(Isra’-Mi’raaj) được tổng hợp lại dựa
trên các Hadith xác thực. Sau đây là phần nội dung câu chuyện.
Trong một đêm nọ,
lúc Thiên Sứ của Allah đang nằm tại khu vực Hijr Isma-ilbên cạnh ngôi đền
Ka’bah trong tình trạng nửa ngủ nửa tỉnh.Lúc đó, Người nằm cùng với Hamzah và
Ja’far.Đại Thiên Thần Jibril cùng với hai vị Thiên Thần khácđến. Một trong ba vị
nói: “Người nào trong số họ?” Một vị khác nói: “Người chính giữa (ám chỉ Nabi nằm
ngủ chính giữa Hamzah và Ja’far), đó là người tốt nhất trong bọn họ.” Một vị
trong ba vị Thiên Thần nói: “Hãy lấy người tốt nhất trong bọn họ.”
Thế là ba vị Thiên
Thần khiêng Thiên Sứ Muhammad đi và đặt Người xuống cạnh giếng nước Zamzam. Sau
đó, đại Thiên Thần Jibril xẻ lòng ngực của Người từ phần giáp cổ đến phần giáp
bụng, Đại Thiên Thần Jibril rửa lòng ngực của Người với nước Zamzam bằng chính
tay của mình.Tiếp đến, đại Thiên Thần Jibril lấy cái chậu bằng vàng bên trong
có một cái chậu bằng vàng (nhỏ hơn) chứa đầy đức tin Iman và sự khôn ngoan đổ
vào. Sau đó, Đại Thiên Thần Jibril đóng lòng ngực của Thiên Sứ Muhammad lại.
Trong một lời dẫn khác thì nói rằng sau khi ba vị Thiên Thần
đến, có một chậu rửa bằng vàng chứa đầy sự khôn ngoan và đức tin Iman được mang
đến, rồi Thiên Sứ Muhammad được xẻ từ chỗ yết hầu đến phần trên bụng, trái tim
của Người được lấy ra và được rửa bằng nước Zamzam, sau đó sự khôn ngoan và đức
tin Iman được đổ vào rồi mọi thứ trở lại như cũ.
Đây là lần thứ hai mà đại Thiên Thần Jibril đã mổ ngực của
Thiên Sứ Muhammad. Lần thứ nhất, đại Thiên Thần Jibril đã mổ ngực của Thiên Sứ
Muhammad khi Người còn bé lúc đang sống cùng với bà mẫu nuôi Halimah bint Abu Zuwaib
thuộc bộ tộc Sa’ad. Ông Anas bin Malik thuật lại rằng vào lúc nhỏ, khi Thiên Sứ
của Allah đang chơi đùa cùng với hai đứa trẻ thì đại Thiên Thần Jibril xuất hiện.
Ngài ôm lấy Thiên Sứ Muhammad đặt lên tảng đá rồi mổ ngực của Người, lấy quả
tim của Người ra và rửa nhằm lấy đi những giọt máu xấu. Đại Thiên Thần Jibril
đã rửa quả tim của Người bằng nước Zamzam được đựng trong một cái chậu bằng
vàng. Sau khi rửa xong, ngài sắp xếp quả tim của Thiến Sứ Muhammad lại như cũ.
Lúc rửa quả tim,đại Thiên Thần Jibril có nói với Người: “Đây là những giọt máu
của Shaytan trong người Ngươi.”
Trở lại câu chuyện Isra’-Miraaj. Sau khi đại Thiên Thần
Jibril đã hoàn tất việc mổ ngực và rửa tim của Thiên Sứ thì ngài đưa Người đến
chỗ một con vật cưỡi không phải con la nhưng to hơn con lừa. Trong một lời dẫn
khác thì nói đó là một con vật cưỡi màu trắng to hơn con lừa nhưng nhỏ hơn con
la.Còn trong một lời dẫn khác nữa thì có nói rõvề tên của con vật cùng một số
chi tiết khác:“Rằng trong đêm Thiên Sứ của Allah được đưa đi dạ hành và
thăng thiêng, một con Buraaq có dây cương và yên ngồi được mang đến cho Người,
nhưng nó khó chịu khi Người cưỡi lên lưng nó, thế là đại Thiên Thần Jibril đã bảo
nó: ‘Sao nhà ngươi dám làm thế với Muhammad? Quả thật, đối với Allah không có một
ai cao quý hơn y cả đâu!’ Vậy là nó rùng mình khiếp sợ đến đổ mồ hôi và chịu đứng
yên cho Người cưỡi.”
Sau đó, Thiên Sứ Muhammad với đại Thiên Thần Jibril cùng
cưỡi con Buraaq dạ hành đến ngôi đền Maqdis – Jerusalem. Con Buraaq di chuyển rất
nhanh, cứ mỗi một bước sải của nó là đi xa khoảng một tầm nhìn. Khi tới đền Maqdis,
đại Thiên Thần Jibril buộc con Buraaq tại chỗ dành cho các vị Thiên Sứ, các vị
Nabi buộc con vật cưỡi của họ.Thiên Sứ Muhammad bước vào Masjid, bên trong các
vị Thiên Sứ, các vị Nabi khác đang đứng chờ Người đến dẫn buỗi lễ nguyện Salah.
Sau lễ nguyện Salah, đại Thiên Thần Jibril mang đến cho Người một cốc rượu và một
cốc sữa và bảo Người chọn một trong hai. Thiên Sứ Muhammad đã chọn lấy cốc sữa,
Jibril bảo: “Ngươi đã chọn theo bản chất tự nhiên.”
Còn trong một lời dẫn khác thì ghi lại khi Thiên Sứ Muhammad
chọn lấy cốc sữa, đại Thiên Thần Jibril bảo Người:“Ngươi đã được hướng dẫn
theo bản chất tự nhiên, nếu như ngươi chọn lấy cốc rượu thì cộng đồng của ngươi
sẽ bị lầm lạc.”
Đến đây, Thiên Sứ Muhammad đã xong chuyến dạ hành Isra’ từ
Makkah đến đền Maqdis. Tuy nhiên, có một số hadith cho biết thêm rằng trên đường
đến đền Maqdis, Thiên Sứ Muhammad đã dừng lại một số nơi để dâng lễ nguyện
Salah.
Thiên Sứ Muhammad nói:“Thế là Ta đã dạ hành. Đến một
lúc thì Đại Thiên Thần bảo: Hãy xuống và dâng lễ nguyệnSalah. Ta đã làm theo lời
của ngài. Rồi ngài nói: Ngươi có biết Ngươi đã dâng lễ nguyện tại chỗ nào
không? Ngươi đã dâng lễ nguyện tại Taibah (Madinah) và đó là nơi Ngươi sẽ dời
cư đến.Sau đó, đến một chỗ khác, Đại Thiên Thần bảo: Hãy xuống và dâng lễ nguyện
Salah. Ta đã thực hiện theo lời ngài. Rồi ngài nói: Ngươi có biết Ngươi đã dâng
lễ nguyện Salah ở nơi nào không? Ngươi đã dâng lễ nguyện Salah tại ngọn núi
Sinai, nơi mà Allah đã phán truyền cho Musa. Kế tiếp, đến một lúc khác, Đại
Thiên Thần lại bảo Ta xuống dâng lễ nguyện Salah. Vậy là Ta xuống và dâng lễ
nguyện Salah. Ngài nói: Ngươi có biết Ngươi đã dâng lễ nguyện Salah ở nơi nào
không? Ngươi đã dâng lễ nguyện Salah tại Baitu Al-Lahm, nơi sinh của Nabi Ysa.”(Annasa-i
ghi lại).
Và trên đường đi đến đền Maqdis, Thiên Sứ Muhammad có đi
ngang qua những con lạc đà chuyên chở thức ăn của bộ tộc Quraish. Trong đó, có
một con lạc đà chở hai túi to, một túi màu đen và một túi màu trắng, và khi con
vật cưỡi của Người đi qua trước mặt đoàn lữ hành thì những con lạc đà kia hoảng
sợ và tháo chạy tán loạn.
Kết thúc chuyến dạ hành Isra’, từ Masjid Al-Aqsa của đền
Maqdis, Thiên Sứ Muhammad được đại Thiên Thần Jibril đưa đi lên tầng trời thứ
nhất(tầng trời hạ giới). Khi lên đến nơi, đại Thiên Thần Jibril xin mở cổng trời.
Các Thiên Thần gác cổng hỏi: “Ai đây?” Jibril nói: “Jibril”Các Thiên Thần gác cổnghỏi
tiếp: “Ai đi cùng với ngài?” Jibril đáp: “Muhammad”Các Thiên Thần gác cổngtiếp
tục hỏi: “Có phải y được lệnh đến đúng không?” Jibril nói: “Đúng vậy.” Thế là,
cổng trời được mở. Ở đây, Thiên Sứ Muhammad đã gặp được Nabi Adam. Nabi Adam đã
chào Salam và cầu nguyện điều tốt lành cho Người.
Còn trong một lời dẫn khác nói: Khi cổng trời hạ giới được
mở ra thì Thiên Sứ Muhammad nhìn thấy một người đàn ông đang đứng, bên phải của
ông ta có những cái bóng đen và bên trái của ông cũng có những cái bóng đen. Mỗi
khi ông ta nhìn bên phải thì ông ta cười nhưng khi ông ta nhìn về phía bên trái
thì ông ta lại khóc. Rồi ông ta nói với Thiên Sứ Muhammad: Rất vinh dự chào đón
vị Nabi đức hạnh và người con đức hạnh! Sau đó, Thiên Sứ Muhammad đã hỏi Jibril
người đàn ông đó là ai thì Jibril cho biết: “Đó là Adam, còn những bóng đen bên
phải và bên trái của y là những linh hồn con cháu của y, những linh hồn ở bên
phải sẽ là cư dân nơi Thiên Đàng và những linh hồn ở bên trái sẽ là cư dân nơi
Hỏa Ngục. Bởi vậy, khi nhìn bên phải thì y cười còn khi nhìn về bên trái thì y
khóc.”
Sau đó, Thiên Sứ Muhammad được đưa lên tiếp đến tầng trời
thứ hai. Đại Thiên Thần Jibril xin mở cổng.Các Thiên Thần gác cổng hỏi: “Ai
đây?” Jibril đáp: “Jibril”. Các Thiên Thần gác cổnghỏi tiếp: “Ai đi cùng với
ngài?” Jibril đáp: “Muhammad”Các Thiên Thần gác cổngtiếp tục hỏi: “Có phải y được
lệnh đến đúng không?” Jibril nói: “Đúng vậy.” Thế là, cổng trời được mở. Ở đây,
Thiên Sứ Muhammad gặp được hai người anh em bà con của Người, đó là Nabi Yahya
và Ysa. Cả hai vị đã chào Salam và cầu nguyện điều tốt lành cho Người.
Sau đó, Thiên Sứ Muhammad được đưa lên tiếp đến tầng trời
thứ ba. Đại Thiên Thần Jibril xin mở cổng.Các Thiên Thần gác cổng hỏi: “Ai đây?”
Jibril đáp: “Jibril”. Các Thiên Thần gác cổng hỏi tiếp: “Ai đi cùng với ngài?”
Jibril đáp: “Muhammad”Các Thiên Thần gác cổng tiếp tục hỏi: “Có phải y được lệnh
đến đúng không?” Jibril nói: “Đúng vậy.” Thế là, cổng trời được mở. Ở đây,
Thiên Sứ Muhammad gặp được Nabi Yusuf và Nabi Yusuf đã chào Salam và cầu nguyện
điều tốt lành cho Người.
Sau đó, Thiên Sứ Muhammad được đưa lên tiếp đến tầng trời
thứ tư. Đại Thiên thần Jibril xin mở cổng.Các Thiên Thần gác cổnghỏi: “Ai đây?”
Jibril đáp: “Jibril”. Các Thiên Thần gác cổng hỏi tiếp: “Ai đi cùng với ngài?”
Jibril đáp: “Muhammad”Các Thiên Thần gác cổng tiếp tục hỏi: “Có phải y được lệnh
đến đúng không?” Jibril nói: “Đúng vậy.” Thế là, cổng trời được mở. Ở đây,
Thiên Sứ Muhammad gặp được Nabi Idris. Cũng giống như các vị Nabi mà Thiên Sứ
Muhammad đã gặp ở các tầng trời phía dưới, Nabi Idris đã chào Salam và cầu nguyện
điều tốt lành cho Người.
Sau đó, Thiên Sứ Muhammad được đưa lên tiếp đến tầng trời
thứ năm. Đại Thiên thần Jibril xin mở cổng.Các Thiên Thần gác cổng hỏi: “Ai
đây?” Jibril đáp: “Jibril”. Các Thiên Thần gác cổng hỏi tiếp: “Ai đi cùng với
ngài?” Jibril đáp: “Muhammad”Các Thiên Thần gác cổng tiếp tục hỏi: “Có phải y
được lệnh đến đúng không?” Jibril nói: “Đúng vậy.” Thế là, cổng trời được mở. Ở
đây, Thiên Sứ Muhammadgặp được Nabi Harun. Nabi Harun cũng chào Salam và cầu
nguyện điều tốt lành cho Người.
Sau đó, Thiên Sứ Muhammad được đưa lên tiếp đến tầng trời
thứ sáu. Đại Thiên thần Jibril xin mở cổng.Các Thiên Thần gác cổng hỏi: “Ai
đây?” Jibril đáp: “Jibril”. Các Thiên Thần gác cổng hỏi tiếp: “Ai đi cùng với
ngài?” Jibril đáp: “Muhammad”Các Thiên Thần gác cổng tiếp tục hỏi: “Có phải y
được lệnh đến đúng không?” Jibril nói: “Đúng vậy.” Thế là, cổng trời được mở. Ở
đây, Thiên Sứ Muhammad gặp được Nabi Musa. Nabi Musa đã chào Salam và cầu nguyện
điều tốt lành cho Người.
Trong một lời dẫn khác nói: Sau khi Thiên Sứ Muhammad đi
khỏi thì Nabi Musa bật khóc. Có lời hỏi: “Điều gì làm ngươi khóc?” Nabi Musa
nói: “Cậu thanh niên này là người đượccử phái xuốngsau ta nhưng cộng đồng tín đồ
của cậu ta lại vào Thiên Đàng nhiều hơn cộng đồng tín đồ của ta!”
Sau đó, Thiên Sứ Muhammad được đưa lên tiếp đến tầng trời
thứ bảy. Đại Thiên Thần Jibril xin mở cổng.Các Thiên Thần gác cổng hỏi: “Ai
đây?” Jibril đáp: “Jibril”. Các Thiên Thần gác cổng hỏi tiếp: “Ai đi cùng với
ngài?” Jibril đáp: “Muhammad”Các Thiên Thần gác cổng tiếp tục hỏi: “Có phải y
được lệnh đến đúng không?” Jibril nói: “Đúng vậy.” Thế là, cổng trời được mở. Ở
đây, Thiên Sứ Muhammad gặp được Nabi Ibrahim. Lúc đó, Nabi Ibrahim đang ngồi tựa
lưng vào một ngôi nhà to lớn. Thiên Sứ Muhammadđã hỏi đại Thiên Thần Jibril về
ngôi nhà đó thì ngài bảo: “Đây là ngôi nhà Al-Ma’mur, nơi mà mỗi ngày có tới bảy
mươi ngàn Thiên Thần đi vào dâng lễ nguyện Salah trong đó, và khi họ trở ra thì
sẽ không quay lại mà một đoàn Thiên Thần khác sẽ đi vào dâng lễ nguyện Salah tiếp
tục.” Có nghĩa là cứ một đoàn Thiên Thần này đi vào dâng lễ nguyện Salah xong
thì đi ra, rồi một đoàn Thiên Thần khác lại đi vào, cứ như vậy cho đến ngày Tận
Thế.
Nabi Ibrahim đã chào Salam Thiên Sứ Muhammad và cầu nguyện
điều tốt lành cho Người. Và trong một lời dẫn khác ghi lại rằng Nabi Ibrahim có
lời nhắn gửi đến cộng đồng tín đồ của Thiên Sứ Muhammad,Thiên sứ Muhammad nói:“Đêm
Ta được đưa đi dạ hành, Ta đã gặp Nabi Ibrahim. Người nói: Này Muhammad, hãy nhắn
lời chào Salam của ta đến cộng đồng của ngươi và hãy cho họ biết rằng quả thật
Thiên Đàng là nơi tốt lành, nước ở nơi đó ngọt và tinh khiết, và nó là vùng đất
đồi trọc, và quả thật sự trồng cây cho nơi đó là những lời tụng niệm:
Subha-nallah, Alhamdulillah, La-ila-ha-illallah, và Allahu-Akbar.”(Tirmizdi
ghi lại và ông nói: Hadith khá tốt và có vẻ lạ thường).
Sau đó, Thiên Sứ Muhammad được đưa đi lên tiếp đến một cái
cây khổng lồ được bao phủ bởi nhiều màu sắc rất đẹp. Thiên Sứ của Allah nói: “Trái
của nó giống cái nồi đất đựng nước và lá của nó như những cái tai voi. Rồi khi
mệnh lệnh của Allah bao trùm lấy nó thì không một ai trong tạo vật của Ngài có
thể miêu tả hết vẻ đẹp của nó.”
Khi đến cái cây khổng lồ đó, Đại Thiên Thần nói với Thiên
Sứ Muhammad: “Đây là cây Sidrah Al-Muntaha. Ở phía dưới gốc của nó là bốn
con sông: hai con sông bên trong và hai con sông bên ngoài.” Thiên Sứ
Muhammad hỏi đại Thiên Thần Jibril thế nào là bên trong và thế nào là bên ngoài
thì được ngài bảo: “Hai con sông bên trong là hai con sông trong Thiên
Đàng còn hai con sông bên ngoài là sông Alfirat và sông Annil.”(Albukhari,
Muslim).
Có nhiều lời giải thích khác nhau về hai con sông trong
Thiên Đàng và hai con sông Alfirat và Annil. Có lời nói hai con sông trong
Thiên Đàng chính là sông Salsabil và sông Kawthar, còn sông Alfirat là sông
Tigris của thủ đô Baghdad – Irắc, và sông Annil là sông Nile, một con sông ở miền
đông bắc Phi châu cũng là con sông dài nhất thế giới(6.677 cây số), bắt nguồn từ
miền đông Trung Phi và theo hướng bắc qua Uganda, Sudan và Ai cập trước khi đổ
vào Địa Trung Hải. Nhưng lời giải thích khác lại nói: Sông Alfirat và Annil là
hai con sông bắt nguồn từ cây Sidrah Al-Muntaha và theo ý chỉ của Allah chúng
được chảy trên trái đất, điều này dựa trên lời của Hadith.
Trong lời dẫn do Ahmad ghi lại, Thiên Sứ Muhammad đã mô tả về cây Sidrah Al-Muntaha có
thêm các chi tiết khác: “Khi Ta đến một cái cây Sidrah Al-Muntaha, Ta thấy
trái của nó giống như những chiếc bình, và lá của nó giống như những cái tai
voi, và khi Allah ra lệnh cho nó thì nó chuyển sang màu đỏ của hồng ngọc hoặc
màu xanh của ngọc lục bảo hoặc tương tự như thế.”
Mô tả về con sông Kawthar, trong một lời dẫn ghi lại: “Trong
tầng trời thứ bảy này, Thiên Sứ của Allah tiếp tục được dẫn đi. Người thấy có một
con sông bên trên là một tòa lâu đài bằng ngọc trai và ngọc thạch xanh biếc. Khi
Người chạm tay vào con sông thì một mùi thơm của xạ hương ngào ngạt tỏa ra. Người
hỏi: Đây là gì vậy? Đại Thiên Thần Jibril nói: Đây là con sông Kawthar mà Thượng
Đế của ngươi đã che giấu dành cho ngươi.”(Albukhari, Muslim).
Còn trong một lời dẫn khác, Thiên Sứ của Allah nói: “Ta
được ban cho Kawthar, đó là một con sông chảy không chẻ nhánh, hai bờ của nó là
ngọc trai, khi Ta chạm tay của Ta xuống đất của nó thì toàn là xạ hương thơm
ngát và những hạt sỏi trong nó là ngọc trai.”(Ahmad)
Sau đó, Thiên Sứ Muhammad được đưa trình diện Allah, Đấng
Tối Cao, Đấng Vĩ Đại. Người tiến đến gầnĐấng Quyền Lực, Thượng Đế Oai nghiêm với
khoảng cách rất gần chỉ bằng hai cây cung hoặc gần hơn thế. Tuy nhiên, Thiên Sứ
Muhammad có nhìn thấy Allah hay không?Quả thật, Abu Zdar đã có hỏi Thiên sứ về
điều này nhưng Người nói:“Chỉ toàn là ánh hào quang thì làm sao Ta nhìn
thấy được Ngài.”(Muslim).
Sau đó, Allah sắc lệnh năm mươi lễ nguyện Salah cho Người
và cộng đồng tín đồ của Người mỗi ngày đêm.
Còn trong một lời dẫn khác, Thiên Sứ Muhammad nói: “Sau
đó, Ta được dẫn lên cho tới tầng mà Ta nghe được tiếng cọt kẹt của các cây viết.
Thế rồi, Allah sắc lệnh cho Ta và các tín đồ của Ta năm mươi lễ nguyện Salah.”(Albukhari,
Muslim).
Tiếng cọt kẹt của các cây viếtcó nghĩa là âm thanh phát
ra khi các cây viết đang viết, tức các vị Thiên Thần đang ghi chép những mệnh lệnh
và định đoạt của Allah, Đấng Tối Cao.
Sau đó, Thiên Sứ Muhammad được đưa trở xuống cho đến khi
tới chỗ của Nabi Musa thì Nabi Musa hỏi: “Thượng Đế của em đã sắc lệnh cho em
và cộng đồng của em điều gì?” Thiên Sứ Muhammad nói: “Năm mươi lễ nguyện Salah
mỗi ngày đêm.” Nabi Musa bảo: “Em hãy quay trở lên gặp Thượng Đế của em và xin
Ngài giảm bớt, bởi cộng đồng của em sẽ không có khả năng thực hiện điều đó, quả
thật ta đã từng trãi với cộng đồng Israel.” Nghe lời khuyên của Nabi Musa, Thiên
Sứ Muhammad quay trở lên gặp Thượng Đế và nói: “Xin Thượng Đế hãy giảm bớt cho
cộng đồng của bề tôi.”Allah chấp thuận và đã giảm bớt năm lễ nguyện Salah.
Thiên Sứ Muhammad đi xuống, Nabi Musa hỏi: “Thế nào rồi?”
Người trả lời: “Allah đã giảm bớt cho tôi năm lễ nguyện Salah.” Nabi Musa bảo: “Chắc
chắn cộng đồng của em không đủ khả năng thực hiện nó đâu, em hãy quay trở lên
xin Thượng Đế của em giảm nữa đi.”
Nghe lời khuyên của Nabi Musa, Thiên Sứ Muhammad lại trở
lên gặp Allah và trở xuống đến chỗ của Musa. Cứ như vậy, Allah đã giảm xuống chỉ
còn lại năm lễ nguyện Salah và Ngài phán bảo: “Này Muhammad! Đó là năm lần
lễ nguyện Salah trong mỗi ngày đêm, mỗi một lễ nguyện Salah bằng mười lễ nguyện
Salah, và đó là năm mươi lễ nguyện Salah. Và người nào định tâm làm điều thiện
tốt mà không làm thì TA sẽ ghi nhận cho y một ân phước nhưng nếu y đã thực hiện
điều thiện tốt đó thì TA sẽ ghi cho y mười ân phước; còn người nào định tâm làm
điều xấu mà không làm thì TA sẽ không ghi tội cho y nhưng nếu y làm điều xấu đó
thì TA chỉ ghi cho y một tội tương ứng.”(Muslim).
Thiên Sứ Muhammad đi xuống, đến chỗ của Nabi Musa, Người
đã nói lại cho Nabi Musa hết mọi sự việc. Nghe xong, Nabi Musa vẫn khuyên Thiên
Sứ Muhammad quay trở lên tiếp tục xin Allah giảm bớt thêm nhưng Thiên Sứ
Muhammad nói: “Quả thật, tôi đã trở lên gặp Thượng Đế của tôi quá nhiều
lần đến nỗi tôi cảm thấy xấu hổ và e ngại trước Ngài.” (Muslim).
Còn trong một lẫn dẫn khác, sau khi Allah đã giảm xuống
cho Thiên Sứ Muhammad và cộng đồng tín đồ của Người chỉ còn 5 lễ nguyện Salah mỗi
ngày nhưng Nabi Musa vẫn khuyên Người trở lên xin Allah giảm tiếp thì Người
nói:“Quả thật tôi rất lấy làm hổ thẹn với Thượng Đế của tôi, tôi đã trở
lên xin Ngài bao lần rồi? Thôi, tôi xin hài lòng và phục tùng mệnh lệnh của
Ngài.”(Albukhari, Muslim).
“Sau đó,Thiên Sứ của Allah được đưa hạ phạm trở lạidưới phép
của Allah. Người tỉnh giấc và thấy mình nằm ngủ trong Masjid Al-Haram (Makkah).”(Albukhari,
Muslim).
Thiên Sứ Muhammad đã rất lo lắng về sự việc này vì có thể
sẽ có rất nhiều người không tin khi Người tuyên bố với họ rằng Người đã đi từ
Makkah đến đền thiêng Maqdis – Jerusalim, Palestine rồi sau đó đi lên các tầng
trời rồi trở về lại Makkah chỉ trong vòng một đêm duy nhất. Người nói: “Đêm
Ta được đưa đi dạ hành, buổi sáng Ta có mặt ở Makkah, Ta đã lo lắng về sự việc
này của Ta bởi Ta biết mọi người sẽ phủ nhận lời của Ta.”(Ahmad)
Tuy nhiên, vào buổi sáng hôm sau, Người đã nói lại cho mọi
người nghe về những gì đã xảy ra đêm qua. Khi những người thờ đa thần nghe lời
của Người thì họ liền tìm đến Abu Bakr và bảo: Ông có nghe chuyện gì về người bằng
hữu của ông không? Y nói rằng y đã đi và về trong một đêm với một quãng đường
dài cả tháng.
Ông Abu Bakr nói: “Nếu Người thực sự nói như vậy
thì đó là sự thật, bởi quả thật, tôi đã tin Người về những điều còn xa vời hơn
điều này, tôi đã tin Người về thông điệp được ban xuống từ trên trời.”
Những người thờ đa thần bảo Thiên sứ của Allah: Điều gì
chứng minh cho lời Ngươi nói?
Thiên Sứ Muhammad cho biết rằng Người đã đi ngang qua một
đoàn lữ hành Quraish và đoàn lữ hành đó tại chỗ này chỗ này, những con lạc đà
tháo chạy vì sợ hãi, trong đó, có một con lạc đà chở hai cái túi to, một túi
màu đen và một túi màu trắng.
Thế là khi đoàn lữ hành đó trở về. Những người đa thần đã
hỏi và đoàn lữ hành đã kể lại sự việc giống như những gì mà Thiên sứ của Allah
đã nói cho họ nghe. Và cũng từ sự kiện này mà Abu Bakr được Thiên Sứ của Allah
gọi là Assiddiq (người tin tưởng tuyệt đối).
Chưa dừng lại đó, những người vô đức tinđòi Thiên Sứ
Muhammad mô tả cho họ về ngôi đền thiêng Maqdis.
Trong một Hadith xác thực được ghi lại: “Thiên Sứ
của Allah đang lo âu thì kẻ thù của Allah, Abu Jahal, đi ngang qua. Abu Jahal
tiến đến chỗ Thiên Sứ của Allah và ngồi xuống. Abu Jahal nói với Thiên Sứ của
Allah với vẻ giễu cợt: Có điều gì chăng? Thiên sứ của Allah nói: Vâng. Abu
Jahal bảo: Chuyện gì? Thiên Sứ của Allah nói: Tôi được đưa đi dạ hành. Abu
Jahal hỏi: Đến đâu? Thiên Sứ của Allah nói: Đến ngôi đền thiêng Maqdis –
Jerusalem. Abu Jahal bảo: Rồi cậu muốn nói lại với mọi người đúng không? Thiên
Sứ của Allah nói: Đúng vậy. Abu Jahal thấy không nên phủ nhận lời của Người vì
e rằng Người sẽ không nói chuyện này khi ông ta kêu gọi bộ tộc của ông ta đến.
Abu Jahal bảo: Cậu thấy thế nào nếu ta gọi bộ tộc của cậu đến để cậu nói cho họ
nghe những gì mà cậu đã nói với ta? Thiên sứ của Allah nói: Được. Thế là Abu
Jahal hô gọi: Này hỡi toàn thể con cháu của Ka’ab bin Lu-ay! Rồi sau đó, mọi
người đã đến ngồi xung quanh hai người họ. Abu Jahal nói: Cậu hãy nói cho họ biết
về điều mà cậu đã kể ta nghe. Thiên sứ của Allah nói: Quả thật, tôi được đưa di
hành trong đêm. Họ hỏi: Di hành đến đâu? Người nói: Đến ngôi đền thiêng Maqdis
– Jarusalem. Họ nói: Rồi cậu ngại nói cho chúng tôi biết? Người nói: Vâng. Họ bảo:
Cậu có thể mô tả cho chúng tôi về Masjid Al-Aqsa không? Trong chúng ta có người
thực sự đã đến xứ sở đó và đã thấy Masjid đó.
Vậy Thiên sứ của Allah bắt đầu mô tả. Người mô tả nhưng
có một số chi tiết bị lẫn lộn thì bổng nhiên hình ảnh Masjid xuất hiện trước mặt
Người. Người nhìn nó và mô tả mà không cần phải suy nghĩ nhớ lại.Nghe xong, họ
bảo: Các đặc điểm mô tả, thề bởi Allah, tất cả hoàn toàn đúng thực.”(Ahmad,
Attabra-ni, với đường truyền hợp lệ, khá tốt).
Trong một lời dẫn khác, Thiên Sứ của Allah nói:“Khi
mà những người Quraish phủ nhận Ta lúc Ta được đưa đi dạ hành đến ngôi đền
thiêng Maqdis - Jerusalem, Ta đã đứng trong Hijr (vành hình cung nằm bên trái của
ngôi đền Ka’bah được gọi là Hijr Ismael). Allah cho Ta nhìn thấy ngôi đền
thiêng Maqdis, thế là Ta vừa quan sát và vừa nói cho họ biết về những dấu hiệu
cũng như các đặc điểm của ngôi đền thiêng đó.”(Albukhari, Muslim).
Như đã nói, trong
hành trình đi lên các tầng trời, Thiên Sứ của Allah đã gặp một số vị Nabi như
Adam, Ysa, Yahya, Yusuf, Idris, Harun, Musa và Ibrahim. Thiên Sứ của Allah có
mô tả về diện mạo và ngoại hình của một số trong các vị Nabi này. Người nói:“Vào
đêm Ta được đưa đi dạ hành, Ta đã gặp Nabi Musa, Người là một người cao to với
mái tóc xoăn, trông Người giống như những người của bộc tộc Shanu-ah. Ta đã gặp
Nabi Ysa, Người là một người có vóc dáng vừa tầm, màu da thì đỏ và trắng (tức hồng
hào) với mái tóc thẳng. Và Ta đã gặp được vị Thiên Thần cai quản Hỏa Ngục, và
Ta đã nhìn thấy Dajjal.”(Albukhari, Muslim)
Còn trong một lời dẫn khác, Thiên Sứ của Allah nói:“Trong
chuyến dạ hành, Ta đã gặp được Nabi Musa, người là người đàn ông cao to hơi gầy
(xương to ít thịt) nhưng rắn chắc có mái tóc dợn sóng, trông giống như những
người của bộ tộc Shanu-ah. Và Ta cũng gặp được Nabi Ysa (Giê-su), người là người
đàn ông có dáng vóc vừa người với màu da nâu đỏ, trông người giống như mới đi
ra từ nhà tắm vậy. Và Ta cũng gặp Nabi Ibrahim, và quả thật Ta là đứa con có
gương mặt giống người nhất.”(Albukhari,Muslim).
Thiên Sứ Muhammad
cũng đã mô tả về Nabi Yusuf, Người nói Nabi Yusufđược ban cho một diện mạo tốt
đẹp.
Trong chuyến
Isra’-Mi’raaj, Allah đã cho Thiên Sứ Muhammad thấy một số hình ảnh nơi Thiên
Đàng và một số hình ảnh nơi Hỏa Ngục. Sau đây là một số Hadith:
Thiên Sứ của Allah nói:
“Sau đó, Ta được Jibril đưa đi đến cái cây Sidrah Muntaha
(ở nơi cao nhất trong các tầng trời), có nhiều màu sắc bao trùm lấy nó, Ta
không biết đó gì. Sau đó, Ta được đưa vào Thiên Đàng, trong đó có rất nhiều dây
xâu chuỗi ngọc trai và đất của nó là xạ hương.” (Albukhari, muslim)
“Vào đêm Nabi được đưa đi dạ hành, Người đã vào Thiên
Đàng, Người nghe thấy tiếng văng vẳng nơi đó, Người hỏi: Này Jibril! Đó là tiếng
gì vậy? Jibril bảo: Đó là Bilal - người Azdan. Thế là, khi Nabi trở về với mọi
người, Người nói: “Bilal thực sự đã thành đạt, Ta đã thấy y thế này thế
này.”(Albukhari, muslim)
“Vào đêm mà Ta được đưa đi dạ hành, có một hương thơm ngào
ngạt bay đến bên Ta, Ta hỏi: Thưa Jibril! Hương thơm gì thế này? Jibril bảo:
Đây là hương thơm của Ma-shitah (người nữ hầu chải tóc) cho con gái Fir’awn và
những đứa con của bà. Ta hỏi về câu chuyện của bà thì Jibril bảo: Vào một ngày
nọ, trong lúc bà đang chải tóc cho con gái của Fir’awn thì bà vô ý làm rơi cái
lược khỏi tay của mình và nói: Bissmillah (Nhân danh Allah). Con gái Fir’awn bảo
bà: Đó có phải là cha tôi không? Bà nói: Không phải, Allah là Thượng Đế của tôi
và cũng là Thượng Đế của cha cô. Con gái Fir’awn nói: Tôi sẽ nói lại với cha
tôi về điều đó. Bà nói: Được thôi. Thế là con gái Fir’awn đã nói lại với cha,
và Fir’awn, hắn cho gọi bà đến và hỏi: Này, người đàn bà kia! Ngươi thực sự có
vị Thượng Đế khác ngoài ta ư? Bà nói: Đúng vậy, Thượng Đế của tôi và Thượng Đế
của ngài là Allah. Vậy là hắn ra lệnh mang đến một cái chảo bằng đồng và đốt
nóng nó rồi hắn ra lệnh bắt bà và các con của bà phải nhảy vào trong đó. Bà nói
với hắn: Tôi có một thỉnh cầu. Hắn bảo: Thỉnh cầu của bà là gì? Bà nói: Tôi muốn
ngài tập hợp xương cốt của tôi và các con tôi lại rồi đặt chung vào một miếng vải
và chôn. Hắn bảo: Ngươi được toại nguyện. Rồi hắn ra lệnh bắt các con của bà lần
lượt nhảy vào trong chảo nóng kia từng người từng người một trước mặt của bà,
cho đến khi tới lượt đứa con bé nhỏ đang còn bú thì dường như bà có sự lưỡng lự
bởi nó. Nhưng đột nhiên, nó cất tiếng nói: Mẹ ơi! Đừng lùi bước, bởi sự trừng
phạt trên thế gian nhẹ hơn sự trừng phạt ở Đời sau. Thế là bà nhảy vào.”(Ahmad)
Abdullah bin Abbas nói: “Có bốn đứa trẻ sơ sinh biết
nói: Nabi Ysa con trai của Maryam, đứa trẻ bị giết hại trong câu chuyện những
người bị đốt trong chiến hào, đứa trẻ làm chứng cho Nabi Yusuf, và con của người
nữ chải tóc của Fir’awn.”(Ahmad)
“Khi Ta được Thượng Đế của Ta, Đấng Tôi Cao, đưa Ta thăng
lên trời, Ta đã đi ngang qua một đám người với những móng tay nhọn bằng đồng, họ
cào mặt và ngực của họ. Ta hỏi: Những người này là ai thưa Jibril? Jibril bảo:
Những người này là những người đã ăn thịt người và đã xúc phạm đến danh dự của
người khác.”(Ahmad và những người khác ghi lại với đường dẫn truyền
chính xác và trung thực)
“Vào đêm Ta được đưa đi dạ hành, Ta đã nhìn thấy một đám
những người đàn ông dùng kéo được đốt trong lửa cắt môi của chính mình. Ta hỏi:
Những người này là ai thưa Jibril? Jibril bảo: Những người này là những người
giảng đạo thuộc cộng đồng của Ngươi, họ khuyên bảo thiên hạ làm điều ngoan đạo
nhưng bản thân họ lại xao lãng trong khi họ là những người đọc rõ kinh sách hơn
ai. Chẳng lẽ họ không biết suy ngẫm hay sao?”(Ahmad).
Ibnu Abbas thuật lại:Khi Nabiđược đi dạ hành, Người lần
lượt đi ngang qua các vị Nabi cùng với cộng đồng của họ, có một số vị Nabi cùng
với họ là một đám người, nhưng cũng có một số vị Nabi cùng với họ chẳng có một
ai, cho đến khi Người đi ngang qua một biển người (rất đông). Rồi Người nói:“Ta
đã hỏi: Họ là ai vậy? Có tiếng bảo: Đó là Musa và cộng đồng của y, tuy nhiên,
ngươi hãy ngẩng đầu lên nhìn xem. Ta nhìn thấy một biển người phủ cả bầu trời,
bên phải và bên trái đều là biển người. Có tiếng bảo: Những người này là cộng đồng
tín đồ của ngươi đấy và trong cộng đồng này của ngươi có bảy mươi ngàn người được
vào Thiên Đàng mà không bị tra xét.” Sau đó, Người đi vào nhà (của một số người
vợ của Người). Các vị Sahabah, không một ai trong số họ hỏi Người về điều đó và
Người cũng chưa giải thích cho họ nghe.Một số vị Sahabah thì nói: Chúng ta là
những người đó đấy. Một số khác thì bảo: Họ là những đứa con được sinh ra trong
Islam.Khi nghe được thì Nabitrở ra và nói:
“Họ là những người không mong đợi, cầu xin sự cứu giúp của
người khác và cũng không bi quan mà luôn phó thác và tin cậy nơi Thượng Đế của
họ.”
Thế là, Ukka-shah bin Mihsan liền đứng dậy nói: Thưa
Thiên sứ của Allah, tôi là người trong số họ. Người nói: Vâng. Sau đó, người
khác đứng dậy nói: Tôi là người trong số họ. Người bảo: Ukka-shah đã trước cậu
về điều đó.”(Tirmizdi ghi lạivà ông nói: đây là Hadith tốt và xác thực)
Đó là toàn bộ câu chuyện về chuyến dạ hành và thăng thiên
“Isra’-Mi’raaj” được dựa theo các Hadith xác thực.Trước khi kết thúc lời, xin
nói thêm một chi tiết liên quan. Đó là cũng trong sáng ngày của đêm
Isra’-Mi’raaj, đại Thiên Thần Jibril đã đến dạy cho Thiên Sứ của chúng ta cách
thức và giờ giấc của lễ nguyện Salah năm lần mỗi ngày đêm. Bởi vì trước đó, lễ
nguyện Salah chỉ bắt buộc hai Rak’ah vào buổi sáng và hai Rak’ah vào buổi xế
chiều.
Cầu xin Allah củng cố đức tin Iman của các tín đồ Muslim
qua câu chuyện này và cầu xin Ngài thương xót và tha thứ cho họ, bởi Ngài là Đấng
Nhân Từ, Đầng hằng tha thứ.