Allah, Đấng Tối Cao và Ân Phúc phán:
{Ai làm việc thiện, dù nam hay nữ, và là một
người có đức tin thì chắc chắn TA (Allah) sẽ cho y sống một đời sống lành mạnh
và tốt đẹp, và chắc chắn TA sẽ ban cho họ phần thưởng tùy theo điều tốt nhất mà
họ đã làm.} (Chương 16 – Annaml, câu 97).
Allah, Đấng Tối
Cao và Ân Phúc phán cho biết rằng Ngài hứa ban cho cuộc sống an lành trên cõi đời
này và sẽ ban thưởng phần thưởng tốt đẹp nhất ở cả hai cõi: trần gian và cõi
Vĩnh Hằng ở Đời Sau đối với những ai kết hợp giữa đức tin Iman và hành động thiện
tốt.
Nguyên nhân
cho điều đó đã rõ ràng: Quả thật, những người có đức tin nơi Allah (swt) bằng đức tin Iman
đúng đắn sẽ cho ra trái quả hành động thiện tốt, cải thiện trái tim, phẩm chất
đạo đức, và cải thiện cuộc sống trần gian và cuộc sống ở cõi Đời Sau. Ở nơi họ,
có những nền tảng, những cơ sở vững chắc của niềm tin rằng họ phải tiếp nhận niềm
vui, hạnh phúc và đồng thời cũng phải đối mặt với sự lo âu, phiền muộn và đau
buồn.
Khi họ gặp được
những điều tốt lành, những điều yêu thích thì họ tiếp nhận chúng bằng sự tri ân
và dùng chúng vào những điều có ích. Và khi họ tận dụng những điều tốt lành đó
theo phượng diện này thì chúng sẽ mang lại cho họ niềm vui; họ hy vọng, khao
khát thêm điều tốt lành và ân phúc từ chúng; họ hy vọng và mong mỏi phần ân thưởng
dành cho những người biết tri ân; những điều tốt lành sẽ mang lại điều tốt lành
cho họ.
Còn khi họ gặp
phải những điều xấu, những điều không tốt lành và những mất mát đau buồn thì họ
sẽ cố gắng khắc phục, họ rèn luyện ý chí và tinh thần kiên cường để vượt qua, họ
kiên nhẫn chịu đựng để mong được ân phước và sự ban thưởng, và cuối cùng họ vẫn
được niềm vui và niềm mơ ước tốt lành ở phía trước vì họ khát khao hồng phúc từ
nơi Allah (swt) dành cho họ.
Sự việc này được
Thiên sứ của Allah (swt) diễn đạt ngắn gọn trong lời di huấn của Người:
“Thật đáng ngạc
nhiên cho mọi sự việc của người có đức tin rằng lúc nào họ cũng đạt được điều tốt
lành, và đặc ân này chỉ dành riêng cho họ: Khi họ gặp điều lành họ tạ ơn Thượng
Đế thì Ngài sẽ ban thêm điều tốt và ghi nhận ân phước cho họ; còn khi họ gặp điều
không tốt lành, họ kiên nhẫn chịu đựng thì họ cũng sẽ được đền bù điều tốt và
được ghi nhận ân phước” (Muslim).
Thiên sứ của Allah (saw) đã cho biết rằng người có đức tin đều gặt hái được điều
tốt lành dù gặp phải chuyện vui hay chuyện buồn.
Hai con người gặp phải điều tốt lành hoặc điều dữ như
nhau nhưng lại khác nhau về việc tiếp nhận chúng. Điều đó tùy thuộc vào sự khác
nhau trong đức tin Iman và hành động thiện tốt của mỗi người.
Trong Hadith cho thấy, người có đức tin khi gặp được điều
tốt lành hay khi đối mặt với điều dữ thì họ tiếp nhận nó bằng sự tri ân, kiên
nhẫn; với hai yếu tố này họ đạt được niềm vui và hạnh phúc, sự đau buồn, phiền
muộn và lo lắng trong họ tan biến, lòng họ thanh thản, sự eo hẹp nặng nề trong
cuộc sống của họ trở nên nhẹ nhàng và thông thoáng, và họ sẽ hoàn tất cuộc sống
của họ trên cõi đời này một cách êm đềm với tâm hồn thư thái.
Còn những người không có đức tin cho dù họ gặp được điều
tốt lành nhưng lại vô ân, họ dùng những điều tốt lành như những con thú tham
lam và hoảng loạn. Điều đó chẳng những không làm trái tim họ thanh thản mà nó
còn gieo rắc nhiều tiêu cực từ nhiều phương diện: lo sợ bị mất những điều tốt
lành, mệt mỏi vì ra sức trông chừng kẻ phá hại, không biết hài lòng với những
gì đang có, lúc nào cũng muốn thêm nữa thêm nữa không bao giờ thấy đủ, lòng
tham vọng đó có thể gặt hái được điều bản thân mong muốn hoặc có thể không gặt
hái được gì, và nếu như gặt hái được điều mong muốn thì sự lo âu vẫn lại tiếp tục
hiện diện như được nói. Và khi họ gặp phải điều không tốt lành thì sự lo lắng,
hoang mang, sợ hãi càng tăng, khiến họ tình thần bất ổn, tâm trạng rối loạn,
các căn bệnh tư tưởng tiêu cực hoành hành, sự bất an cứ đeo đuổi họ khiến họ
rơi vào những tình huống xấu; bởi vì họ không hy vọng sự ban thưởng cũng như ở
họ không có sự kiên nhẫn.
Tất cả những điều trên đều được nghiệm thấy trong thực tế
giữa người có đức tin luôn làm theo niềm tin của họ và người không có đức tin
có một sự khác biệt rất lớn. Một người có đức tin khi bị thử thách bởi bệnh tật,
nghèo khó hay những điều không may khác thì với đức tin Iman của y, y biết hài
lòng với điều mà Allah (swt) đã an bài cho y, chúng ta thấy y vẫn lạc quan, trái tim
của y không đòi hỏi điều gì mà y không có khả năng, y sẽ nhìn vào những ai kém
hơn mình chứ không nhìn những ai có hoàn cảnh tốt hơn bởi vì điều đó làm y thấy
mình vẫn còn tốt hơn bao người khác. Điều đó làm y sống thư thái trên cõi trần
này.
Ngược lại, người sống không có đức tin Iman, khi y bị thử
thách một điều gì đó từ cái nghèo, bệnh tật, mất mát một số điều tốt lành trên
cõi trần thì chúng ta thấy y bi quan, chán nản, dễ dàng gục ngã và sống trong nỗi
đau và bất hạnh.
Một thí dụ điển hình khác: Nếu nói về điều khiến con người
hoang mang, sợ hãi thì chúng ta thấy người có đức tin Iman đúng mực sẽ điềm
tĩnh, trái tim của y ít lo sợ và tinh thần ít hoang mang, ngược lại với người
vô đức tin hoặc đức tin không đúng mực thì y sẽ khó giữ tâm trạng bình tĩnh bởi
vì y sẽ không có sự kiên nhẫn giống như người có đức tin.
Mặc dù người ngoan đạo và người thường làm điều sai quấy,
hoặc người có đức tin và người vô đức tin, cả hai đều có chung sự dũng cảm bản
năng khi đối mặt với những nỗi sợ hãi, tuy nhiên, người có đức tin sẽ vượt trội
hơn về sức mạnh tinh thần bởi đức tin Iman, bởi lòng kiên nhẫn của y cũng như bởi
sự phó thác của y ở nơi Allah (swt). Đức tin Iman, lòng kiên nhẫn, sự phó thác nơi Allah (swt), niềm hy vọng sự
ban thưởng nơi Ngài là những yếu tố làm tăng thêm sự can đảm và lòng dũng cảm của
y. Allah, Đấng Tối Cao và Ân Phúc phán:
{Nếu các ngươi đau đớn thì chúng cũng bị đau
đớn như các ngươi. Nhưng các ngươi đặt hy vọng nơi Allah điều mà chúng không có
niềm hy vọng nào cả.} (Chương 4 – Annisa’, câu 104).
Niềm hy vọng sự giúp đỡ và phù hộ từ nơi Allah (swt) đã dập tắt nỗi sợ hãi và lo lắng trong tim họ và làm cho họ càng trở nên
can đảm và kiên cường hơn. Và Allah (swt) phán bảo:
{Và các ngươi hãy kiên nhẫn chịu đựng bởi quả
thật Allah luôn ở cùng với những người kiên nhẫn.} (Chương 8 – Al-Anfal, câu 46).
Một trong những nguyên nhân làm tan biến sự lo âu, phiền
muộn và đau buồn là cư xử tử tế với mọi người trong lời nói và hành vi, là sống
nghĩa hiệp, lẽ phải, đạo đức và đúng đắn trong đối nhân xử thế. Tất cả đều là
việc làm thiện tốt. Với những điều đó Allah (swt) sẽ bảo vệ khỏi kẻ xấu, đẩy lùi sự phiền muộn
và âu lo. Tuy nhiên, người có đức tin đạt được sự hoàn thiện vượt bậc hơn trong
phần phúc này, họ vượt trội hơn bởi việc làm thiện tốt của họ xuất phát từ lòng
thành tâm vì Allah (swt) và mong được ban
thưởng phần ân phước ở nơi Ngài, họ hết lòng và nỗ lực làm điều thiện tốt để
mong có được sự ban thưởng điều tốt đẹp nơi Allah (swt). Ngài phán:
{Đa số những cuộc mật đàm của chúng không có
điều gì tốt cả trừ phi ai đó truyền lệnh thực thi việc bố thí hoặc làm điều
lành hoặc hòa giải giữa nhân loại (thì cuộc mật đàm đó được cho phép). Và ai
làm các điều đó chỉ mong làm cho Allah hài lòng thì chắc chắn sẽ được TA
(Allah) ban cho một phần thưởng rất lớn.} (Chương 4 – Annisa’, câu 114).
Allah (swt) phán cho biết rằng những điều này, tất cả đều là
những điều thiện tốt, và điều tốt sẽ mang lại điều tốt và đẩy lùi điều xấu, và
người có đức tin luôn hy vọng Allah (swt) ban phần thưởng to
lớn, và một trong những phần thưởng to lớn là sự phiền não lo âu được tan biến.